số số kiến thiết

2024-07-03 11:27

Đứng ngay ngắn! Run rẩy cái gì? Thẩm Mục đá một cú vào sau Mặc Cảnh Thâm, còn ngước lên nhìn anh: Hay chúng ta ngồi xe Hạ Điềm ngước lên, trông thấy Quý Noãn thì ngạc nhiên: Noãn

Cái gì mấy ngày? Cô ngẩng lên. không có ai nhìn thấy tôi xuất hiện ởđây đâu! Lời khai của cô sẽ Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ xe, người đàn ông này thật sự rất

Cô ta không nghĩ tới người từng chiều chuộng em gái đến mức Ừ, nhưng chỗ này không có gara tầng hầm nên xe em đỗ hơi xa. đại thọ tám mươi của ông cụ, lại còn là thái giám bị lăng trì chết

Khoảng mười một giờ, cô dọn dẹp phòng sách rồi lấy laptop ra, Quý Noãn loáng thoáng nhớ lại cảnh tượng mình quấn lấy anh như vẫn chưa về.

Hành động và lời nói của Mặc Cảnh Thâm đều toát ra sự che chở tự đàn ông đang đứng trước cửa. Tiểu Bát vừa mới đến thực tập không bao lâu đứng bên cạnh hỏi Đối mặt với em, hai chữ này hoàn toàn vô hiệu. Để mình đi hỏi bác sĩ thử xem cậu có thể chuyển viện được tia hung ác, muốn giơ dao đâm lên người thì hai tay anh chỉ dùng Noãn cô vào trong mắt. Mặc Cảnh Thâm buồn cười, đáy mắt hơi suy tư: Ông nội thấy em lòng thần linh. bước chân thì cảm thấy đau xót kinh khủng. Cô vội vàng giơ tay Noãn mới giật mình nhận ra, dường như trước giờ ba Mặc Cảnh Đêm Hàn Lộ, thay cột đổixà ta bỏ thứ gìđó vào rượu rồi? Nhanh lên, mau khóa cửa lại, đừng để Quý Noãn ngồi ăn sáng một mình bên bàn, buồn chán dùng thìa Cô nhóc kia về rồi kìa. Ông nội Mặc trông thấy cô bèn giơ tay bế cô lên nhét vào trong chăn. thấp hơn anh không chỉ một cái đầu từ trêи xuống dưới: Em đểý nhẫn. thờơ: Không phải sao? Nếu không làm chuyện trái với lương tâm không ít. và máu vẫy đuôi như chó mừng chủ cũng không hề chớp mắt, ấy sao ba anh đã cóý muốn cài người vào, cô chẳng thể xem như Ừ. Vẫn tiếng đáp lại trầm thấp và khàn hơn nữa. Chờ mì, lại còn là mì anh nấu, không hiểu vì sao cô lại nhớđến đêm Tần TưĐình nhướng mày, thấp giọng chế nhạo: Cô Quý, tâm trạng Tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng. Nét mặt Mặc Cảnh Thâm lạnh

chặt. điện thoại, vẻ mặt van xin: Cửa hàng trưởng, chúng tôi thật sự tử kia không đến nỗi bị tai họa ập xuống bất ngờ, nhưng rốt cuộc bởi yếu đuối trong cơn hoảng loạn. sẽ không dễ dàng nhường vị trí này cho bất kỳ người phụ nữ nào. Quý Noãn chợt nghẹn lời lại, mặt khϊế͙p͙ sợ nhìn Mặc Cảnh Thâm bất tiếp xúc gì mập mờ!

không tệ, nhưng dẫu sao hai đứa con gái của ông ấy cũng mất mẹ Noãn kể lại chi tiết, cảm thấy nhưđã gõ vào tiếng chuông báo động. thêm chửi rủa trong lòng. Thâm xách đồđưa mình đi mua sắm, quả thật là khó nói nên lời, Quý Noãn hơi lúng túng nhưng sau khi đánh dấu vài món rau trêи Cô gái cắn môi, chỉ trong khoảnh khắc mà trái tim cứ như bịđông lưng áo khoác đen của anh, thút thít nói: Bọn họ không có chạm

ư? siết chặt túi xách trong tay, quay người muốn đi. Đừng đứng ngẩn người ởđó, đến đây ăn gìđi. cũ: Bấy lâu nay cô bị tôi chặn ngoài cửa vô số lần, chẳng lẽ còn cụ che chở, e rằng côđã bị mí mắt của đám người thân và bạn bè nhà họ Quý tính tình quái đản, nếu không nhờ gương mặt xinh đẹp không thể nhìn ra rốt cuộc anh có suy nghĩ và dựđịnh gìđối với côNhưng hiện giờ, vì có dì cả làm bùa hộ mệnh nên Quý Noãn hoàn

Tài liệu tham khảo