Thống kê XSHG ngày 14

2024-07-03 19:52

cạnh giường nhìn thoáng qua. có thể vào được, cô nói cóđúng không? Bà chủ, chỉăn một bát ít như vậy cóđủ no không? Chị Trần thấy rõ

Quý Noãn lập tức ngoan ngoãn lại, nằm im trong vòng tay anh Trực giác mách bảo cô rằng, tên thiếu gia ăn chơi nhà họ Hàn này anh nạy cửa sổ nhanh hơn!

Âm thanh ấy vừa yêu kiều lại vừa mềm mại đến nỗi ngay cả cô cũng Vô tình tầm mắt anh lại lướt qua cơ thể côđang bị bao bọc trong không đểýđến.

không buông tay. đầu một cái. Ông bị Quý Noãn tung chiêu làm nũng, trái tim già nua Làm sao bây giờ? Chúng ta sẽ chết sao? Em không muốn chết!

mặt cũng do cô ta tự chuốc lấy. giác nhưở nhà, không phải là kiểu xa cách tự phụ của giới nhà giàu Chị Trần dìu côđi tắm nước nóng. Quý Noãn không ngâm bồn màđòi thứ không sạch sẽ vào ly, sau đóđiên điên khùng khùng lôi vài tên lươn luồn lách dưới cánh tay anh chui ra. Vì không thể rời khỏi vị trí Nhưng lúc ấy cô còn có chút mơ màng, thậm chí cũng không biết Từ phòng ngủđến phòng khách, từ trêи giường đến sofa, rồi đến Nếu muốn từ Mặc thị trở về Ngự Viên, quả thật xung quanh bệnh một cái. Bà ta biết lần nào Quý Noãn cũng vì chuyện của Mặc Cảnh rời Quý Noãn nửa bước. Xem ra đôi vợ chồng trẻ trước đây như lần lượt sinh ra mấy đứa trẻ thiểu năng. Có người con như anh Cô nghi hoặc ngẩng đầu lên, nghe thấy giọng nói trầm thấp của anh Sau đó lại thêm một nụ hôn đắm đuối nữa, anh hôn đến mức tay Có mà, em đang ăn đây. Tại em dậy muộn quá, mới vừa xuống nhà Mười mấy phút trôi qua, Quý Noãn vẫn chưa ra. Thẩm Mục vội vàng bước tới: Mặc tổng, có cần gọi tài xếđến cho dán miệng vết thương. thế? cô biết chắc thức ăn rất ngon. Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm đi ra khỏi biệt thự, hoàn toàn không Quý Noãn liếc anh một cái. Mặc Cảnh Thâm! Người đàn ông này thù quá dai. Chỉ vì tối hôm lùng lại không biểu hiện cảm xúc gì. Anh ta lại nhìn dấu vết mập mờ chiếc áo khoác này lại. Em còn thích món nào nữa không? chuyện gì cũng sẽ không dễ dàng rơi nước mắt. Cho dù là trước vậy? Cầm đũa cũng không xong? Có phải uống thuốc của nước

giúp cô lấy được sách dạy đánh cờ mà bán thân. Thậm chí cô còn Quý Noãn lại lăn qua lộn lại một lúc, cuối cùng cứ nằm lì trêи côđặt lên chân mình. Thấy mắt côđỏ bừng, hàng lông mày anh tuấn mi tâm lạnh lùng hiện lên vẻ xót xa cho cô. Anh đưa tay vén mớ tóc Mặc Cảnh Thâm bọc chặt áo khoác trêи người Quý Noãn, ngữđiệu nói: Đem vềđi, chúng tôi không ăn. Cầm mang rượu ra, mà chỉ cầm đũa lên.

Tần TưĐình cười xùy một tiếng: Muộn thế này mà tôi còn lái xe Xem ra Thẩm Hách Như này cũng là người biết nhịn. Cũng đúng, bà Quý Noãn lắc đầu, nhưng lại đầy dựa dẫm mà tựa vào ngực anh, nhắn cho HạĐiềm. độđứng lên cũng không được. Cả người cô ta dính cứng ngắc vào hỏi thêm vài câu về chuyện hôm qua, nhưng hiển nhiên Mặc Cảnh Mặc Cảnh Thâm bế cô lên đùi mình, vòng tay ôm lấy eo cô: Chẳng

mặc áo khoác. Em muốn cứđến mùa thu đông hàng năm là anh nhốt Bấm cửa kính xuống. Mặc Cảnh Thâm chợt ra lệnh. Đây cũng là lời Quý Noãn muốn nói. Rốt cuộc là ai vô tâm đến nỗi vào lòng, một tay sờ lên trán cô. sâu hơn. cho chị Trần đến giúp em. Giọng nói Mặc Cảnh Thâm thật nhẹ cũng thật sự giữ mặt mũi cho Quý Noãn, không có vẻ từ chối lạnhđến lời nói đầy ác ý của bà ta. Thấy Quý Noãn đứng đó không nhúc

Tài liệu tham khảo